Ngày xưa tôi cũng la lên như thế, mà ông già có bao giờ tha cho tôi đâu, nhưng công nhận làm xong thì đã thật, lần này cũng thế, anh quyết không tha, tội là cái tội nãy giờ không nói gì, cứ im ỉm nằm im làm anh đấm lưng mỏi gẫy cả tay. Tôi đang đà phấn kích, không làm thì thôi, làm phải làm hết, không mất công hiệu, tiến lên trên lưng tầm 3 4 phân nữa, dọc theo xương sống, giật thêm 2 cái nữa, 2 cái này ở trên cao rồi, nên kêu bé, cuối cùng cũng xong, tôi trụ trên 2 đầu gối là chính, tỳ nhẹ lên mông chị, khẽ thở phào, mỏi hết cả người với bà ấy, tự nhiên mình lại bị hành đến khổ, chị vẫn đang cởi trần nằm im, chả nói câu gì, tôi ngẫm lại, ah mà lạ ah nha, phát thứ 3 vẫn còn kêu đau, phát cuối chả thấy nói năng gì cả là sao nhỉ, tôi ngó ngó lên mặt, tự nhiên nghe thấy tiếng thút thít khóc, tôi giật mình, khóc cái gì không biết, rồi hiểu ra, cười phì 1 cái, chị tức tối, thu tay về trước mặt, khuôn mặt vẫn úp vào đệm, tiếng khóc thút thít, tôi nghe mà buồn cười, cho đáng đời, mà thôi, trêu thế đủ rồi, tôi giả bộ ghé sát tai chị bảo :
– Ủa, sao chị khóc vậy.
Tay vén vén mấy lọn tóc lõa xõa.
Chị không thèm nhìn tôi, gạt phắt tay tôi ra, tiếng chị lẩm bẩm :
– Tránh xa ra, đồ thần kinh, chơi ác , đau quá, hu hu hu..
Tôi bật cười, chị lại càng được đà, khóc to thêm, tôi khẽ nâng mặt chị dậy, chị chống cự, tôi cố quay mặt chị về phía tôi, đôi mắt long lanh khép hờ, hàng mi ướt đẫm, dòng nướt mắt chảy dàn dụa trên má, xem ra đúng là đau quá mà khóc thật, đôi môi cong lên, mếu máo khóc :
– Tránh ra, đã nói không chơi nữa lại còn, tránh xa ra hu hu.
– Thôi em xin lỗi, nhưng đúng bài là phải như thế, thế mới đã mà, chị thấy không, đỡ mỏi hơn nhiều chưa, mà vẫn còn chưa xong đâu, đang còn nữa.
Tay chị khẽ thu về, chắc là lau nước mắt, chị bảo :
– Không cần, đau lắm.
Tôi nói ngày :
– Không đau, không đau đâu, em hứa mà, nào, ngoan, nằm úp xuống, em làm nốt cho, lần này em làm nhẹ, thề đó,đảm bảo thích luôn.
Chị sụt sịt, rồi cũng ngoan ngoãn lại nằm úp xuống, quay mặt sang nhìn tôi, đôi mắt vẫn đang ướt át, long lanh, chi lẩm nhẩm :
– Lần này mà còn chơi ác thì đừng có mà trách đây.
– Cái này gọi là “Gõ kiến tìm mồi” đó, biết chưa.
– Đừng chạm vào chỗ đó, buồn lắm.
– Chưa hết đâu, màn cuối nè, gọi là Kiến bò khỏi tổ.
Tôi dùng 10 đầu ngón tay, khẽ lướt lướt nhẹ nhẹ lên lưng, eo, gáy, cổ, chị cười khanh khách, vặn vẹo cong người, kêu lên :
– Thôi, thôi không chơi nữa, buồn lắm.
Rồi không nói được gì nữa, cười khanh khách không ngớt, cả người quằn quại, tôi lại chơi đểu, chọc ngón tay lên eo chị, á ah, khỏe gớm,chị xoay người, thoát được chân tôi nãy giờ kẹp chặt lấy mông, nằm ngửa lên nhìn tôi, 2 tay túm lên 2 bàn tay tôi đang lộng hành, miệng vẫn còn đang cười cười bảo :
– Á àh, cái thằng này, giờ không chịu nghe lời hả, muốn chết có phải không.
– Em không nói dối chứ, rất thoải mái rồi đúng không.
– Nãy giờ mỏi lắm rồi, trả công đi, trả công đi.
Chị cười không nói, 2 cánh tay trần mát lạnh quàng qua cổ tôi, ghì đâu tôi xuống, tham lam hôn lên môi tôi, được một lát chị đẩy tôi ra bảo :
– Thế thôi, chắc chị phải về đây, phải về tắm cái cho tỉnh táo.
– Còn sớm mà, ở thêm chút đi.
Nói rồi tôi lại hôn lên cổ chị, rồi dần dần cúi xuống, áp mặt vào giữa 2 bờ vú, hít thở mùi thơm của da thịt, bờ môi hôn hờ lên làn da, chậm chậm mâm mê cái vú mềm mại, cảm nhận sự láng mịn của nó, ngậm ngậm mân mê đầu ti bé bé, tay kia nhào nặn vú bên kia nhiệt tình, tay chị xoa xoa lên mái tóc tôi, khẽ kéo kéo, tôi cười cười, tôi bảo :
– Thủy, chị nói cho em biết, sao chị lại xinh như vậy.?
– Chỉ được cái dẻo miệng, ờ mà cũng đúng, mình cũng xinh thật mà hi hi.
Tôi cười cười, như trẻ con vậy, khen tý đã sướng rồi, mà cũng chả ngoa đâu, đẹp thật mờ, he he, tôi lại hôn lên vú chị, bàn tay lần mò xuống bụng, chuẩn bị cởi cúc quần, thế nào rồi mà không làm gì thì phí quá, tự nhiên tay chị giữ chặt tay tôi lại, chị bảo :
– Ấy, không được cởi, hôm nay không được đâu.
Tôi ngạc nhiên, ngóc đầu lên hỏi :
– Hôm nay thì làm sao.
Chị cười cười, nói nhỏ vẻ ngại ngại :
– Hôm nay chị đến ngày, đang đeo băng đó, hôm nay không làm chuyện đó được đâu.
– Được mấy hôm rồi vậy.
Chị bảo :
– Ừhm, cũng được 2 ngày rồi.
Nói rồi bàn tay nhỏ nhéo nhéo lên má tôi âu yếm, tôi ngán ngẩm, tôi bảo :
– Vậy cho em sờ thôi vậy nhé, không làm nữa.
– Không được đâu, rỉ ra lại bẩn tay lắm.
– Kệ đi, có gì đi rửa cũng được mà.
– Đã nói không được cho vào cơ mà.
– Thì em chỉ cho ngón tay vào thôi mà. – Tôi giải thích.
– Ngón tay cũng không được, không nó lại ra nữa, bẩn lắm, khéo thấm ra đệm nè.
Tôi cười cười, hỏi đểu :
– Thế cái gì ra, kinh hay là nước nhờn.
Chị gõ lên đầu tôi bảo :
– Cả hai.
– Ơ hay nhỉ, lau lên đồ của người ta chứ.
Tôi mất hết cả hứng, thôi không hôn vú chị nữa, nằm áp mặt lên ngực, tay nghich nghịch bím chị, cảm nhận thứ nước nhờn nhờn ấm ấm kích thích, nói chuyện vu vơ với chị.
– Chị định về nhà tắm à, tắm ở nhà em cũng được, phòng em cũng có nhà tắm kìa.
Chị ngồi dậy, lắc đầu :
– Thôi, ngại lắm, chị về tắm cũng được mà.
Chị để cái áo lót sang bên cạnh, chưa vội mặc vào, vuốt vuốt lại mớ tóc rối bời.
– Đi, vào phòng tắm của em mà tắm, về làm gì mất công.
Rồi đứng lên, kéo tay chị ra ngoài, mở cửa phòng ra cái biết ngay, đang trong phòng máy lạnh mát, ra ngoài cái hơi nóng hầm hậm, tôi mở cửa phòng tắm, kéo chị vào trong, tôi bảo :
– Đó, phòng tắm của em đó, đầy đủ hết mà, chị cứ tắm đi, khỏi phải lo.
Chị nhìn tôi bảo :
– Thôi thôi, ngại lắm, chị về đây.
Tôi kéo tay chị lại bảo :
– Giờ nha, tắm ở đây, chút em chở ra công viên, cùng đi thể dục hay là về nhà tắm thì em đi một mình, thích thế nào.
– Thì đi một mình đi, chả cần, đang mệt, cũng chả muốn tập thể dục – giọng có vẻ dỗi rồi.
Tôi bảo :
– Ngủ nãy giờ rồi, em lại đấm lưng cho rồi, còn mệt cái gì nữa.
– Nhưng mà vẫn thấy oải oải, thôi chị về đây.
Có vẻ như là rất dứt điểm, khó rồi, tôi nhìn quanh, mở vòi nước bồn rửa mặt, hứng 1 ít lên tay, đổ luôn lên đầu cho ướt tóc cho biết mặt, chị hét lên, nhảy sang một bên, nước từ trên tóc chảy xuống dòng dòng, nhìn tôi rất là ức chế nhá, tôi cười hì hì, tôi bảo :
– Thôi mà, chả lẽ từ nhà em đi ra với mái tóc ướt sao, nghe em đi, cứ tắm ở đây luôn đi, chút em đèo ra công viên hóng gió, được không, em hứa đó.
Tôi thấy kỳ kỳ, tôi bảo :
– Kiếm túi bóng làm gì ?
Chị lườm lườm tôi, như kiểu nghĩ là tôi giả vờ không biết, rồi bảo :
– Để bỏ cái đó vào chứ còn cái gì nữa, không thì để chỗ nào.
“Cái đó” – cái đó là cái gì nhỉ, ah hiểu rồi, tôi cười cười, chạy xuống nhà kiếm cái túi bóng, lên nhanh không hỏng hết kế hoạch, lên đến nơi đã thấy cửa phòng tắm đóng kín, tôi đứng ngoài bảo :
– Em kiếm được túi bóng rồi nè, mở cửa ra, em vô đưa cho.
Tiếng chị nói :
– Em cứ để ở ngoài đi cũng được, chút chị ra lấy.
Bỏ mẹ rồi, thế là toong kế hoạch rồi, chả lẽ lại phá cửa ah, đang ngán, tính để cái túi bóng xuống rồi vô nhà, tự nhiên nghe cạch 1 tiếng, cửa hé mở, chị ló đầu ra bảo:
– Này chị bảo, em vào xem cái vòi hoa sen, sao nước chảy yếu quá vậy kìa, với lại vòi sen cao thế, chị không với tới.
– Đây nè, em bảo, gạt sang nấc này là nước chảy nhanh nè, gạt nấc đây là chảy chậm thư giãn, nấc giữa là vừa phải, nâng cái này lên là xối thẳng vào đầu nè, hạ xuống là nước xối tỏa rộng ra nè, vòi sen này phải treo cao như vậy mới được , nó vốn phải như thế mà.
– Được rồi, hiểu rồi, giờ em ra ngoài đi cho chị tắm.
Không nói lúc này thì còn định chờ lúc nào, tôi ôm lấy chị bảo :
– Cho em tắm chung với nha, đi mà.
Chị lườm lườm tôi :
– Hứ cái đồ, biết ngay kêu tắm ở đây là sẽ thế mà, tại cái vòi sen không thì đừng hòng.
…