Posted by : Unknown
Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018
Trong phòng làm việc của Khấu Đại Bằng.
– Lúc cháu đi công tác, chú đã dặn dò cháu như thế nao? Chú đã nói là hãy dùng mắt chú ý và tai nghe ngóng tình hình, đừng cón xen vào công việc mà quyết định nhiều quá , có gì khó khăn thì gọi điện thoại cho chú báo cáo, tại sao chú không nghe gì cả? Cái điện thoại di động của cháu đâu rồi, bộ nó là cục gạch à?
Khấu Đại Bằng đang bực mình vì Đinh Nhị Cẩu đến không phải lúc, đồng thời vừa qua đã nghe Ngô Đồng Sơn gọi điện thoại cáo trạng về chuyện quyết định của Đinh Nhị Cẩu , cho nên ông ta tuyên bố sau này ở thị trấn Lâm Sơn xảy ra chuyện khiếu oan thì sẽ không xen vào nữa, ông ta còn nói là trước giờ chưa từng gặp qua một cán bộ mà không nghe lời tổ chức, vô kỷ luật như Đinh Nhị Cẩu.
– Chú à, chuyện xảy ra không phải như chú đang nghĩ đến đâu, hãy để cho cháu giải thích xong rồi muốn mắng chửi cháu cái gì cũng được, chủ nhiệm Ngô Đồng Sơn chỉ nói có một chiều theo ý của ông ta, cháu làm như vậy là vì có nguyên nhân của nó..
– Nguyên nhân gì? Nói đi để chú xem thử có phải là lý do đúng đắn không!
Khấu Đại Bằng mặt cáu giận ngồi ở trên ghế salon nhìn Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu liền đem mọi chuyện biết được kể qua một lần kèm theo phân tích hậu quả, thời gian trôi qua , Khấu Đại Bằng đã đứng thẳng lên, ông ta cũng nhận ra được thêm nhiều điều khuất tất mà mình chưa nắm rõ lắm.
– Tất cả lời cháu nói là sự thật?
– Bộ chú cho rằng chuyện quan trọng như thế này mà cháu dám dưng chuyện lên nói à? Nếu là không tin, chú có thể trực tiếp gặp Vương Gia Sơn hỏi lại thì biết, lần trước là bọn chúng đem ông ta vứt đến tỉnh Sơn Đông, ghê tởm hơn là tiền bạc Vương Gia Sơn mang theo trên người đều bị bọn chúng lấy đi, ông ta phải đi xin ăn ở Sơn Đông hơn một tháng trời mới gom góp đủ tiền làm lộ phí trở về nhà .
– Đúng là đám hỗn đản mất tính người, chuyện này Đàm Khánh Hổ có tham dự hay không?
– Chuyện trước kia có Đàm Khánh Hổ tham gia hay không thì cháu chẳng biết, nhưng lần này nhất định là có, trên đường đi cháu nghe được hai người bọn họ đang thương lượng tìm hướng hẻo lánh để vứt Vương Gia Sơn, chính Đàm Khánh Hổ còn đưa ra ý kiến đem Vương Gia Sơn bỏ ở hướng Đông Bắc, khu vực đó thì trời đông giá rét đấy, chẳng khác gì muốn đưa Vương Gia Sơn vào chỗ chết, cũng may là Ngô Đồng Sơn không đồng ý, quyết định đưa ông lão đi đến khu vực Thái Hành Sơn, chắc là ý muốn ném vào trong núi.
– Con mẹ nó, hắn nghỉ là Vương Gia Sơn đã không còn thân thích, nên sẽ không có ai biết, nếu lỡ mà lộ chuyện ra, cái mũ quan của chú là sẽ bay trước tiên, vậy mà còn dám gọi điện thoại đến tố cáo cháu nữa chứ! Không được, chuyện này chú phải báo cáo qua cho bí thư Trịnh biết, nếu không đến lúc xảy ra chuyện, đây chính là đề tài thời sự bê bối nổi tiếng khắp cả nước.
– Chú hiểu đầu đuôi câu chuyện này là được rồi, đừng vội báo cáo cho bí thư huyện, Ngô Đồng Sơn vừa mới điện thoại cho chú xong, bây giờ chú liền nói cho bí thư Trịnh, cháu chỉ sợ chuyện này mà xử lý không tốt, Vương Gia Sơn nhất định sẽ nghi ngờ chú, không đáng để chú làm thế.
– Vương Gia Sơn hiện giờ đang ở đâu? Về nhà chưa?
– Vâng, cháu đưa ông ta trở về rồi, lúc nào rảnh cháu sẽ đến nhà ông lão xem tình hình ra sao!
– Nhị Cẩu, chuyện này do chú chưa biết ngọn nguồn đầu đuôi, vừa rồi nên nổi nóng với chúa, đừng để bụng nhé.
– Chú sao lại nói như vậy chứ, nếu không có chú, thì đâu có Đinh Nhị Cẩu của ngày hôm nay, với lại chú mà có nổi giận với cháu thì cũng không sao , cháu chỉ e ngại lần này nhất định đắc tội với Ngô Đồng Sơn rồi.
– Hừ… đắc tội cái gì mà đắc tội, Ngô Đồng Sơn cũng không thể làm gì được cháu, lần này cháu làm rất tốt, nhưng nếu sau này có chuyện tương tự như vậy phát sinh, nhất định phải gọi điện thoại thương lượng trước với chú, dù gì chú so với cháu cũng nhiều kinh nghiệm hơn, ăn cơm nhà nước lâu rồi, nên hiểu đường đi nước bước nhiều hơn cháu! À… suýt nữa thì chú quên mất, đầu giờ chiều ghé qua văn phòng chủ nhiệm đảng ủy lấy tờ mẫu đơn xin vào đảng, từ giờ đến cuối tháng hoàng thành cho xong đi là vừa.
– Vâng… cám ơn chú!
Đinh Nhị Cẩu hớn hở hướng về văn phòng của chủ nhiệm đảng ủy Tần Nga Hương ở cuối hàng lang trên lầu 2 đi tới, bởi vì trao đổi ở tại văn phòng của Khấu Đại Bằng đã trễ không ít thời gian, đã đến giờ nghỉ trưa, nhân tiện cùng đi ăn cơm với Khấu Đại Bằng cho nên khi đi đến văn phòng chủ nhiệm Tần Nga Hương đã là gần 14h trưa rồi.
Dọc trên hành lang lầu 2 vắng ngắt không bóng người, vì hôm nay là thứ bảy, buổi chiều ở các chốn công quyền của nhà nước thì mọi người hay chém vè về nhà, hoặc làm việc chỉ là cho có lệ mà thôi, tại ủy ban thị trấn cũng không ngoại lệ, có phòng ban thì không còn ai ở lại, có phòng còn người nhưng vẫn còn nghỉ trưa chưa mở cửa làm việc, Đinh Nhị Cẩu bước đến tới cửa văn phòng Tần Nga Hương , nhìn thấy cửa phòng cũng đang đóng chặt, định muốn gõ cửa thì cùng ý thức được hôm nay là ngày cuối tuần, nên định quay về, khi ngang qua cái cửa sổ bằng kính có tấm rèn màu xanh thẩm đang che kín, ngay góc cửa tấm rèn có một khe hở nhỏ ở chổ bản lề cánh cửa sổ, hẳn thử ghé mắt nhìn vào bên trong căn phòng, tầm nhìn chỉ đủ vừa thấy một đôi gót chân trần nằm ở trên cái ghế sopha, khóe miệng hắn liền lộ ra một nụ cười xấu xa, móc từ trong túi ra chùm chìa khóa, trong đó có một miếng thép mỏng nhỏ dài, đã từng là một tên ăn trộm, nên Đinh Nhị Cẩu dễ dàng mở trộm cánh cửa đẩy nhẹ mở ra rồi bước vào trong phòng…
Đinh Nhị Cẩu rón ra rón rén đi tới gần, đập vào mắt hắn là một thân hình tuyệt mỹ của người thiếu phụ trẻ đang nằm nghiêng ở trên ghế salon, quay mặt vào bên trong thành ghế, chắc là để tránh ánh sáng ngủ say, tim hắn đập bịch bịch khi đi tới gần bên cái ghế salon, trong quá trình này, Đinh Nhị Cẩu cực kỳ cẩn thận, sợ mình sơ ý gây ra tiếng động, sẽ làm thức tỉnh người thiếu phụ xinh đẹp đang ngủ say.
Một mùi thơm nhàn nhạt từ trong cơ thể của Tần Nga Hương phát tán ra bay vào đến trong lỗ mũi của hắn, có lẽ sau cuộc giao hoan với Khấu Đại Bằng cô đã tắm rửa sạch sẽ kỹ lưỡng, trong lòng của Đinh Nhị Cẩu không tránh khỏi hơi hơi rung động, bởi vì cái ghế sopha ở văn phòng cô không được rộng rãi và dài lắm, cho nên Tần Nga Hương thân thể dĩ nhiên là phải hơi cong lại, với tư thế như vậy, vốn là cô đang mặc cái váy công sở, khiến cho làn vải bó thật chặc chẽ bên phần dưới, làm cái mông căng tròn nẩy nở, tận tình thể hiện rất ngạo nghễ vểnh lên ở trước mặt của Đinh Nhị Cẩu.
Ngay vào lúc này, Đinh Nhị Cẩu hai mắt tỏa sáng bởi vì thiếu phụ Tần Nga Hương thân thể hơi co thêm hai chân, khiến cho gấu váy vốn là phủ che ngang cái đầu gối, làn váy lại hướng về phía trên bắp đùi cuộn lên, chẳng những đem đôi bắp đùi tuyết trắng bại lộ ở ở trước mặt của hắn, mà chính giữa bắp đùi ở giữa làn váy tạo thành một hình khe hở hình tam giác.
Đinh Nhị Cẩu biết nếu vị trí góc nhìn của mình điều chỉnh thích hợp, có thể nhìn thấy xuyên thấu qua ở chính giữa bên trong hình tam giác khe hở này, nhìn lén đến cái mu đẫy đà màu mỡ với cái cửa hang nhỏ nhắn vẫn đang còn ẩn dấu bên dưới cái váy đang dụ người, nghĩ đến đây, Đinh Nhị Cẩu âm thầm nuốt nước miếng một cái, nhìn thoáng qua Tần Nga Hương.
Tần Nga Hương vẫn nghiêng người nằm ở nơi đó, hơi thở đều đều say ngủ, dưới tình huống này, Đinh Nhị Cẩu rốt cục không nhịn được, hắn từ từ ngồi chồm hổm xuống, trong quá trình ngồi không ngừng điều chỉnh tư thế cho đôi mắt dễ dàng đưa theo vào chính giữa cái khe hở hình tam giác do hai bắp đùi tạo thành, chui vào thẳng đến chính giữa háng của người thiếu phụ xinh đẹp chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Tần Nga Hương.
Đinh Nhị Cẩu có chuẩn bị tâm lý, nhưng hình ảnh liêu nhân trước mắt vẫn một màn kích thích trái tim hắn một trận kinh hoàng, trong ánh mắt Đinh Nhị Cẩu giờ cũng biểu lộ ra đỏ ngầu giống như loài chó hoang.
Có lẽ vì cái quần lót màu màu xám trắng trong lúc giao cấu với Khấu Đại Bằng đã nhơ nhớp vì dính dịch nhờn, nên cô đã thay bằng cái quần lót màu trắng dự phòng có sẵn, giống như hầu hết những người đàn bà vùng nông thôn Tần Nga Hương cũng không chú trọng lắm về cái quần lót nhỏ mặt ở bên trong người, cái quần lót màu trắng đã hơi cũ ngã màu, chắc là chủ nhân của nó sử dụng đã khá lâu, nên nhìn thấy rất mỏng vì trãi qua giặt giủ nhiều lần chứ không phải là loại quần lót moden vải mỏng như các cô gái thành thị thường mặc.
Cái quần lót trắng đã mỏng như cánh chuồn chuồn dán chặt ở phía dưới khu vực tiếp giáp giữa hai bẹn đùi đem cái mu của Tần Nga Hương mau mỡ với hình dáng tuyệt đẹp tận tình vẽ ra bề ngoài, giờ phút này, ngay chính cái cửa miệng âm đạo nhỏ nhắn của người thiếu phụ xinh đẹp với hai mép nhỏ âm hộ lật ra hai bên với làn vải quần lót đè chặt lên hình thành như một đóa hoa tươi nở rộ vậy, làm đôi mắt Đinh Nhị Cẩu trợn tròng lên và đã đỏ như máu.
Nhìn thấy một màn kích thích, Đinh Nhị Cẩu hít vào một hơi thật sâu để trấn tỉnh, ngăn chặn nội tâm có chút tâm tình kích động, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu hít vào, liền phát hiện, một cái mùi mang theo vị ngấy ngấy nồng nàn từ âm hộ theo hơi thở xông lên lổ mũi hắn, từ cái mùi này Đinh Nhị Cẩu cũng biết ngay xuất xứ là từ chổ cái quần lót của Tần Nga Hương đang mặc bên người, từ bên trong cái miệng hang nhỏ nhắn sâu thẳm của cô phát ra cái mùi nguyên vị của dịch nhờn âm đạo.
Cái mùi này hơi gắt như cây cỏ xanh bị vò nát, pha lẫn vị chua chua của quả táo chín rục vậy, làm cho người ta mang đến một cảm giác hưng phấn bừng bừng, nghĩ đến chính mình vừa rồi khi đứng cạnh Tần Nga Hương trước cửa văn phòng Khấu Đại Bằng thì hít vào cái mùi tanh tanh ngây ngấy của sự giao cấu con cái và con đực từ trên người cô tỏa ra, còn lần này thì khi tiến gần hơn từng bước, chẳng những nhìn thấy được hình dáng cái cửa miệng âm đạo nhỏ nhắn tham lam, còn được ngửi thấy được cái mùi nguyên vị mê người đặc trưng của người phụ nữ tiết ra từ bên trong cái lổ sâu âm đạo, Đinh Nhị Cẩu làm sao có thể không hưng phấn lên được.
Tần Nga Hương đang ngủ say, cho nên không có ý thức được bộ vị kín đáo nhất trên thân thể của chính mình đang bị người ta nhìn lén thấy hết, trên khuôn mặt cô còn nở ra nụ cười nhè nhẹ dễ thương trong giấc mộng đẹp, lúc này phía dưới háng cô, những cọng lông bướng bỉnh lộ hết ra ở tại bên ngoài viền cái quần lót, màu đen đám lông quăn khẽ run run, như đang nóng nảy báo động cho người thiếu phụ xinh đẹp biết là nguy hiểm đang từng bước tới gần, nhưng vì Tần Nga Hương đang say xưa giấc mộng làm sao có được cảm giác được sự lay động quá nhẹ nhàng của bộ lông đen đang như vô lực nhắc nhở mình.
Nhìn thấy trọn vẹn cái mu âm hộ của Tần Nga Hương trưng bày, nước miếng Đinh Nhị Cẩu đã chảy ra, khi thấy thêm trên cái quần lót đang ôm chặt âm hộ, ở ngay chính giữa, đang có một chấm nhỏ mảnh mai ẩm ướt đang chậm rãi loang ra, dưới ánh sáng ban ngày phản xạ nhìn thấy một màu trong suốt, Đinh Nhị Cẩu cũng thừa biết, vết loang ẩm ướt tích đọng nơi chính giữa mé dưới cái khe không phải là do nước tiểu thấm ướt, mà là từ phía dưới cái miệng hang nhỏ nhắn chảy ra dịch nhờn thẩm thấu đấy.
Nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu le ra đầu lưỡi, giống như là tức giận không thể đem đầu lưỡi của mình chui vào khám phá đến nơi chính giữa hai chân của Tần Nga Hương, liếm lên nơi dấu vết có đọng nước nhờn, phía dưới háng của hắn cũng đang sưng trướng vô cùng khó chịu, đã đến trình độ không thể khống chế được.
Cắn răng hắn vội vàng quay lưng đi ngay ra bên ngoài sau khi đóng lại cánh cửa phòng của chủ nhiệm đảng ủy Tần Nga Hương, vì e sợ còn nấn ná ở lại trong vài giây phút nữa, chính mính sẽ gây ra hậu quá khó lường.
…
…
Vừa ra khỏi cổng của ủy ban thị trấn, đang định chạy xe gắn máy đi đến thôn Hắc Thủy Loan để xem tình hình của Vương Gia Sơn, thì không ngờ đúng lúc gặp phải đồn trưởng Hoắc Lữ Mậu .
– Đồn trưởng, ông đi đâu về vậy?
– Anh mới từ trên huyện trở về, à đúng rồi, anh nghe Trương Cường nói em lên chức phải không? Đêm nay uống vài ly rượu ăn mừng chứ!
Thời gian sau này bọn họ đã xưng hô rất thân thiết, Đinh Nhị Cẩu nhìn bầu trời thấy cũng đã không còn sớm lắm, nếu giờ này đi thôn Hắc Thủy Loan, đoán chừng khi quay lại thì trời tối sẽ về không kịp, thì cũng phải ngủ lại thôn Hắc Thủy Loan mà thôi!
– Vâng,vậy đi nơi nào, em mời khách.
– Thôi khỏi đi ra ngoài quán, đến nhà của anh ăn đi, để cho bà chị em trổ tài làm vài món nhậu, đã lâu không cùng em ngồi uống rượu rồi, chỉ sợ một thời gian ngắn nữa sẽ không còn có cơ hội như thế này nữa rồi.
– Uả , chuyện của anh về thành phố công tác đã được rồi sao?
– Ừ, cũng không sai biệt lắm, anh được điều về trấn Thành Quan , khi nào có giấy thuyên chuyển sẽ rời khỏi đây ngay!
Hoắc Lữ Mậu nhìn chung quanh cảnh vật , trong lòng lộ có chút không nỡ bỏ đi, Đinh Nhị Cẩu bất quá chỉ là người ngoài, hơn nữa cũng không còn công tác ở trong giới cảnh sát cho nên làm sao hiểu thấu được tâm trạng của Hoắc Lữ Mậu.
– Vậy thì tốt quá, đêm nay chúng ta phải uống cho thật say mới được.
– Ừ..chúng ta cùng nhau ăn mừng…
Hoắc Lữ Mậu nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu có vẻ hơi lưỡng lự nên hỏi:
– Sao vậy , tối nay có việc bận à?
– Cũng không có việc gì, chỉ hơi lo lắng về Vương Gia Sơn một chút!
Đinh Nhị Cẩu liền đem câu chuyện của Vương Gia Sơn nói qua một lần.
– Ừ, lão già đấy thì anh có biết, đúng là thật đáng thương, lăn lộn cả đời đến lúc già thì chẳng còn có cái gì nữa.
Hoắc Lữ Mậu nói xong không tránh khỏi lại nghĩ đến chuyện của mình, cả đời này lăn lộn nhưng cũng chẳng có được đứa con nào, tuy chữa chạy không ít thuốc, đi khá nhiều bệnh viện, nhưng vẫn không được kết quả gì, hơn nữa bác sĩ nói rất rõ, vấn đề chính là do ở trên người Hoắc Lữ Mậu, bây giờ ở trong nhà vì chuyện này nên ông ta không ngẩng đầu được lên.
– Thôi cũng được, dù sao ngày mai em cũng chưa cần trở lại thôn Lê Viên gấp, để đi cho xong việc của ông lão Vương Gia Sơn trước đã.
– Ừ… vậy thì em về nhà trước anh trước đi, anh ghé qua đơn vị một chút, lấy ít đồ rồi về sau.
Hoắc Lữ Mậu nói xong thì đi về hướng đồn công an, còn Đinh Nhị Cẩu chạy xe gắn máy đến nhà Hoắc Lữ Mậu, lúc này cũng đã hết giờ làm việc, trở về nhà Điền Ngạc Như đang ngồi ở trong phòng khách xem tivi, cô không biết Hoắc Lữ Mậu vừa quay về thị trấn, cho nên cũng không có nấu cơm, hai người này bây giờ quan hệ càng lúc càng không tốt lắm.
– Sao em lại tới đây?
Điền Ngạc Như nghe ngoài sân có tiếng vang của xe gắn máy, đưa đầu ra nhìn, thì thấy Đinh Nhị Cẩu, trong lòng không khỏi vạn phần vui mừng .
– Em mới đi công tác ở Bắc Kinh quay trở về , có ít quà, mang đến cho chị nếm thử.
Đinh Nhị Cẩu đem cho Vương gia núi thịt vịt nướng đưa cho Điền Ngạc Như .
Đinh Nhị Cẩu còn chưa có kịp vào nhà, đã bị Điền Ngạc Như đưa ra tay kéo vào trong nhà, cô cũng không cần nhìn xem trong tay Đinh Nhị Cẩu cầm là cái gì, nhón chân lên, hai tay bưng lấy mặt của hắn, đưa đầu lưỡi của mình ra hôn thật nồng nàn , rồi len cái lưỡi vào trong miệng của hắn, gần như là điên cuồng ngấu nghiến bờ môi Đinh Nhị Cẩu, con vịt nướng Bắc Kinh “ xoạch “ một tiếng rơi trên mặt đất, Đinh Nhị Cẩu vội đẩy ra hai tay của Điền Ngạc Như.
– Chị điên rồi sao, Hoắc Lữ Mậu sẽ về nhà ngay bây giờ, muốn chết à?
Đinh Nhị Cẩu có chút bực bội, người đàn bà này lá gan quá lớn, chẳng phân biệt chuyện lớn nhỏ gì cả, chẳng phân biệt được đây là đang ở đâu, nếu tiếp tục như thế này, trước sau gì cũng có chuyện xảy ra.
– Ừ… chính là điên rồi đấy, em giỏi lắm, ăn xong phần ngon ngọt, giờ lại muốn quên chị phải không? Em có biết là cuộc sống của chị giờ rất buồn chán, mỗi ngày trôi qua chỉ là sự chịu đựng, chị thật sự không vượt qua nổi rồi!
Điền Ngạc Như đúng như là sắp điên, thấp giọng hung hãn nói, nhưng Điền Ngạc Như hình như là quên mất điều này, lần đầu tiên gặp mặt là cô cưỡng bách Đinh Nhị Cẩu, nhưng tranh luận với đàn bà thì chỉ có thiệt thòi, vì có mấy người là phân rõ phải trái đây này .
– Có khi nào là em quên được chị chứ! Nhưng chị là người phụ nữ đã có chồng, em không thể lúc nào cũng tới tìm chị được, với lại đồn trưởng Hoắc là chỗ dễ trêu lắm sao? Nếu xảy ra chuyện không tốt, ông ta sẽ dùng khẩu súng tiễn đưa em và chị xuống âm phủ ngay.
– Hừ…hắn dám à , chị đã quá chán cuộc sống chung với hắn rồi, Nhị Cẩu … nếu như chị ly dị , thì em có cần chị không?
– Trời… chị Ngạc Như, chị suy nghĩ gì kỳ vậy? Trừ phi chúng ta bỏ trốn, chứ làm sao mặt mũi nào ở lại huyện Hải Dương này, mối quan hệ của chúng ta làm sao công khai được…
Mặc dù đó là lí do, nhưng ý tứ bên trong rất rõ ràng, nếu Điền Ngạc Như ly hôn, Đinh Nhị Cẩu cũng không thể lấy Điền Ngạc Như được .
– Chị biết ngay em là người không có lương tâm rồi mà!
Điền Ngạc Như như là quả banh xì hơi, ngồi ở trên ghế sa lon không nói thêm một lời, mắt lệ dâng trào, muốn khóc , Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn ra ngoài cửa, đoán là không bao lâu thời gian nữa Hoắc Lữ Mậu sẽ trở lại, nếu để cho Hoắc Lữ Mậu trông thấy cảnh này, nói không chừng lập tức sẽ nghi ngờ, dù sao Hoắc Lữ Mậu là một cảnh sát thâm niên nhiều kinh nghiệm, quan sát nhìn qua nét mặt mà đoán ra chuyện cũng không phải là chuyện quá khó khăn đối với ông ta.
– Thôi được rồi, bây giờ không phải là đang tốt đẹp sao? Chờ thêm một, hai năm nữa, nếu chị thật sự không vượt qua cuộc sống vợ chồng mà muốn ly hôn, đến lúc đó em sẽ chăm sóc và nuôi chị!
Điền Ngạc Như nghe vậy ngẩng đầu lên.
– Nuôi chị? Em lấy cái gì mà nuôi chị đây?
– Chuyện đó chị không cần phải quan tâm đến, đừng nói là nuôi mình chị, nếu cả ba chị em của chị cũng không thành vấn đề, chỉ có điều tiếc là chị cả của chị hơi lớn tuổi một ít, còn chị Thanh Như cũng còn xinh đẹp lắm.
Đinh Nhị Cẩu ngồi xổm bên ghế sa lon, nhỏ giọng như là khiêu khích Điền Ngạc Như.
Hắn biết rõ, người đàn bà Điền Ngạc Như này thường xuyên không chiếm được thỏa mãn, đối với tính dục nhu cầu cao hơn nhiều so với chuyện tình cảm, mỗi lần giao cấu ở trên giường, những chuyện hoang đường cũng đều có thể tưởng tượng ra được. Điền Ngạc Như luôn theo đuổi sự khoái lạc nhục dục, cho nên lời nói càng dâm đãng thì nàng càng thích nghe, càng có thể cộng sinh tăng thêm sự cực khoái của cô.
– Hừ… rõ ràng em còn dám để ý đến cả chị Thanh Như! Này, em cho là chị cả của chị già hả, chị cho em biết chị cả của chị so với ba chị em còn thấy rất trẻ và đẹp nhất trong nhà đấy nhé!
– Em không tin, em mặc dù chưa có gặp mặt chị cả của chị, nhưng em đã thấy thấy cháu của chị là Thành Công, nhìn thấy hắn đã lớn như vậy thì chị cả của chị tối thiểu cũng phải hơn bốn mươi rồi, đàn bà lớn tuổi như vậy thì cái gì cũng đã nở rộng lỏng loét, đã sớm không còn có cảm giác rồi.
– Haha..em sai lầm rồi, chị cả của chị cái gì cũng đẹp gọn hết, kể cả cái…
Điền Ngạc Như thò tay níu lấy Đinh Nhị Cẩu một lỗ tai , đang muốn nói thêm một chút gì đó, thì nghe được tiếng bước chân từ ngoài cổng, vì vậy tranh thủ thời gian thả lỏng cánh tay mình ra .
– Nhanh lên lau miệng đi, có vết son môi.
Điền Ngạc Như từ trên bàn, rút một cái khăn giấy đưa cho Đinh Nhị Cẩu, rồi cúi xuống cầm lấy con vịt nướng đi nhà bếp .
Quả nhiên, đúng là Hoắc Lữ Mậu đã trở lại, trên tay còn cầm lỉnh kỉnh mấy chai rượu ngâm dược liệu loại tráng dương và thuốc lá .
– Mua nhiều quá vậy đồn trưởng Hoắc, em không uống không được nhiều thế đâu!
Đinh Nhị Cẩu bước lên cầm lấy rượu và thuốc là từ trong Hoắc Lữ Mậu nói.
– À anh đâu có mua mấy thứ này đâu, cũng không biết ai nhanh mồm nhanh miệng như vậy, giống như là cả đồn cảnh sát ở thị trấn Lâm Sơn đều biết anh sắp chuyển đi, đây là chính trị viên cùng Trương Cường và còn có mấy đồng sự khác mua làm quà biếu.
– Ặc cũng không rõ ràng lắm là mọi người ở đồn cảnh sát vui hay là buồn khi anh rời khỏi đây đấy!
– Lời nói này phải hiểu như thế nào đây hả?
– Vì nếu anh đi, người ở lại sẽ sớm được đề bạt lên chức thế anh, nếu anh còn ở lại thì người ta sẽ lên chức như thế nào đây!
– Hì em thật là thằng lưu manh, nếu để cho bọn Trương Cường nghe được, thế nào bọn hắn cũng lột da của em ra.
Đinh Nhị Cẩu ngồi đối diện với Hoắc Lữ Mậu, còn Điền Ngạc Như thì ngồi ở chính giữa hai người, ba người ngồi xếp bằng trên cái chiếu trãi ra trên sàn nhà bày đầy đồ ăn.
Tố chất tâm lý Đinh Nhị Cẩu bây giờ đã rất tốt, mới vừa rồi còn cùng Điền Ngạc Như ôm nhau một chỗ , hiện tại có thể mặt không đổi sắc cùng Hoắc Lữ Mậu quay mắt về phía nhau uống rượu, da mặt của hắn nếu không luyện đến trình độ … dày nhất định, thì tuyệt đối sẽ không ứng phó được với vẻ tỉnh tuồng như thế này.
Lúc mới bắt đầu quan hệ với Điền Ngạc Như, Đinh Nhị Cẩu mang một cảm giác có tội, dù sao Hoắc Lữ Mậu đối với chính mình không tệ lắm, nhưng về sau, theo số lần cùng Điền Ngạc Như giao cấu đang không ngừng tăng lên, cái loại cảm giác chịu tội này đã dần dần biến mất rồi, trái lại còn có cảm giác tìm kiếm lén lút kích thích.
– Đồn trưởng , sau khi anh đi rồi, ai sẽ thay thế lên làm đồn trưởng ở đây vậy?
– Chuyện này không còn thuộc về quyền hạn của anh nữa, mà do trưởng công an huyện Trần định đoạt , bất quá thì ông ta cũng trưng cầu qua ý kiến của anh.
– Anh định đề cử ai? Có phải là chính trị viên?
– Dựa theo quy củ thì đúng như thế, người đứng đầu đi rồi, thì người làm phó lên thay!
– Anh Lữ Mậu này , em cảm thấy anh không nên đề cử chính trị viên Trần!
– Vì sao vậy? Nếu thế thì nên đề cử ai?
– Ha ha, anh nên đề cử chị Ngạc Như, vì chị ấy cũng là phó tướng của anh vậy!
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Điền Ngạc Như rồi nói ra .
– Hừ…lại nói bậy nữa , em cho rằng cái đồn cảnh sát này là của vợ chồng chị à, anh của em đi rồi, thì đưa chị thay thế sao?
Điền Ngạc Như liếc mắt nói ra .
– Chuyện này có gì sai đâu! À , đúng rồi , đồn trưởng , anh đi lần này , còn chị nhà thì làm sao bây giờ? Với anh cùng đi à?
– Ừ anh cũng ý định là như thế, nhưng anh đây vừa mới sắp xếp công việc xong, chuyện nhà chắc chưa xử lý được ngay, phải chờ một thời gian ổn định đã, rồi trước sau gì cũng mang chị của em đi theo!
Hoắc Lữ Mậu nói ra .
Đinh Nhị Cẩu muốn thăm dò Hoắc Lữ Mậu đối với Điền Ngạc Như an bài như thế nào, đồng thời cũng muốn nhìn Điền Ngạc Như phản ứng ra sao .
Quả nhiên đối câu nói này , Điền Ngạc Như hình như không hài lòng, lặng lẽ liếc Đinh Nhị Cẩu, rồi thừa dịp Hoắc Lữ Mậu ngửa đầu uống rượu, cô rõ ràng dùng thế nhanh như chớp không kịp tránh, nhéo vào bắp đùi của Đinh Nhị Cẩu một cái .
– Nhị Cẩu, em cũng uống đi, Ngạc Như rót rượu cho Nhị Cẩu!
Hoắc Lữ Mậu uống một hồi, đầu lưỡi đã bắt đầu hơi tê rồi .
Điền Ngạc Như phụ trách rót rượu, không biết từ lúc nào, trong chén rượu của Đinh Nhị Cẩu đã bị Điền Ngạc Như đổi thành nước lạnh, chỉ có trong chén của Hoắc Lữ Mậu là rượu bổ dương chính hiệu pha với rượu đế 52 độ.
Điền Ngạc Như nháy mắt với Đinh Nhị Cẩu, ra hiệu hắn đừng có lên tiếng về việc tráo rượu thành nước ở trong chén . Hic..nhà mà có đàn bà như vậy, lo gì những cái sừng cắm trên đầu chồng, ở trong nhà chất đầy xe mang đi bán sỉ nha.
Điền Ngạc Như đã có tính toán của mình , cô cũng không muốn Đinh Nhị Cẩu uống rượu say thì sẽ như một bãi thịt chết , như vậy còn có ý nghĩa gì nữa, mấy tháng nay không có cùng Đinh Nhị Cẩu ở cùng một chỗ, đối với một người đàn mạnh mẽ tính dục như hổ đói thì thật sự là một sự tra tấn, cho nên đêm nay có cơ hội này, bất chấp là như thế nào cũng sẽ không bỏ qua đấy.
Rốt cục, dưới sự nỗ lực thông đồng của hai người bọn họ, toàn bộ một lít rưỡi rượu đế đều tiến vào trong dạ dày của Hoắc Lữ Mậu, tửu lượng bình thường chỉ có hơn nửa lít là gục rồi, nên giờ đã say đến rối tinh rối mù, ông ta giờ đã ngã người ra nằm dưới đất lại muốn nôn mửa, Điền Ngạc Như không thể dìu ông ta đứng lên, nên kêu Đinh Nhị Cẩu cùng dìu Hoắc Lữ Mậu đi đến toilet, sau khi để cho ông ta ói xong cùng nhau đưa Hoắc Lữ Mậu quay về trong phòng ngủ, nửa phút không đến, Hoắc Lữ Mậu tiếng ngáy vang lên rung trời.
Vừa quay mình lại hướng về hướng cửa, Điền Ngạc Như chợt phát hiện, vừa rồi Đinh Nhị Cẩu cùng mình sau khi vào phòng, không biết khi nào thì đã đem cửa phòng đóng lại.
– Ưm.. ở đây…không được… đi ra ngoài…!
Điền Ngạc Như trong nội tâm tinh tường ý của Đinh Nhị Cẩu, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra ngôn từ mềm yếu lúng túng, Điền Ngạc Như từng bước thối lui về phía sau, nhưng trong bụng lại có một ít lửa nóng chậm rãi lan ra, lui về phía sau một vài bước thì hai chân của Điền Ngạc Như đụng phải mép giường, giật mình cô kêu to một tiếng “ ới…” rồi ngã ngữa về phía sau vừa vặn té nằm ở trên người của Hoắc Lữ Mậu.
– Ngạc Như…!
Hoắc Lữ Mậu đột nhiên khẽ kêu một tiếng, có lẽ bị Điền Ngạc Như té đè mạnh trên người nên sực tỉnh nói mê, hai tay ông ta duỗi ra, xiết chặt người của Điền Ngạc Như lại, cô đang chuyên tâm nhìn phía trước người Đinh Nhị Cẩu, thình lình bị Hoắc Lữ Mậu ôm, sợ tới mức lại hét lên một tiếng khá to “ á..”.
Hoắc Lữ Mậu thần trí vẫn mơ hồ không có tỉnh lại, bây giờ cơ thể đã thấm vào dược liệu của rượu tráng dương nên trong người nóng nảy bứt rứt khó chịu, đôi tay lại theo bản năng của sự bộc phát tính dục, không ngừng nghỉ chút nào bắt đầu nắn bóp trên đôi bầu vú của Điền Ngạc Như thật thô bạo.
– Ưm…đừng…!
Điền Ngạc Như phát ra tiếng thở dài, thân thể giãy dụa muốn tránh thoát, nhưng làm sao thoát khỏi sức lực của chồng mình Hoắc Lữ Mậu đang trong cơn mê loạn, lúc này Điền Ngạc Như bình tỉnh lại thì không thấy bóng người của Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hắn chứng kiến Hoắc Lữ Mậu giật mình tỉnh giấc, nên sợ chạy tránh ra bên ngoài rồi…
Điền Ngạc Như khi nghĩ đến như vậy, thì không hề giãy dụa thêm nữa, mặc kệ để cho chồng mình lôi kéo, vì Hoắc Lữ Mậu trong cơn say rượu vẫn nhắm nghiền hai mắt, nếu cô cử động mạnh quá làm Hoắc Lữ Mậu tỉnh lại thì thật sự rất phiền phức.
Cũng có thể theo thói quen, dù chỉ hành động theo bản năng mơ hồ nhưng Hoắc Lữ Mậu việc đơn giản như lột áo thì dễ làm cởi ra, bàn tay tiến vào giật mạnh cái nịt vú rớt ra, hai đầu ngón tay bóp chặt đầu núm vú của Điền Ngạc Như vê qua vê lại, tuy nhiên độ mạnh yếu thì không chính xác đều đều, khi nhẹ như gãi ngứa khi mạnh làm đầu núm vú sưng đau thốn, thật kỳ lạ Điền Ngạc Như bị chồng mình vừa đụng vào vài cái với thái độ giống như là cưỡng bức, thì cô lại cảm thấy hơi bị kích thích hưng phấn khiến cho cô toàn thân như nhũn ra, từ sâu bên trong âm đạo dịch nhờn như muốn ri rỉ ra, rồi cô lại thầm nghĩ lo lắng khi Đinh Nhị Cẩu vẫn còn lỡn vởn ở quanh đâu đây, đêm nay chẳng lẽ vì tác dụng của rượu nên Hoắc Lữ Mậu dù say như bất tỉnh nhưng thân thể của ông ta vẫn thèm muốn… chuyện kia? Vừa tưởng tượng đến cảnh Đinh Nhị Cẩu có thể thấy được tình cảnh lúc này, cô lại e ngại sợ hãi, đồng thời một sự kích phát tính dục quái gở như đánh thốc vào bụng dưới của cô, cửa miệng âm đạo chợt run rẫy nhíu lại, một vài giọt nước nhờn đã trào ra…
… Quả nhiên, Hoắc Lữ Mậu một tay vẫn như cào cấu trên bầu vú của Điền Ngạc Như, cánh tay kia thì đã thăm dò bên thân dưới cô, trực tiếp luồn vào cái quần mặc ở nhà, đưa những ngón tay vào trong quần lót, đầu tiên là ngay chỗ âm hộ xoa bóp vài cái, sau đó giật mạnh cái lưng quần xuống phía dưới đẩy ra nhưng bị vướng, Điền Ngạc Như bây giờ nhìn thấy bàn tay Hoắc Lữ Mậu đang thoát quần của mình quá khó khăn, hình như cô còn chủ động hơi nẩy lên cái mông, để cho Hoắc Lữ Mậu có thể cỡi ra được thuận lợi chút ít còn hơn là kinh động làm ông ta mở mắt thức dậy.
Trong lúc Điền Ngạc Như đang nỗ lực tránh sự giãy dụa e làm giật mình Hoắc Lữ Mậu , thì bàn tay cô vô tình quơ trúng đũng quần của ông ta, vào thời điểm này lại phát hiện dương vật cái kia phát ra thật là cứng rắn, vừa rồi lại lọt vào tay Hoắc Lữ Mậu đối đãi giống như cường bạo, Điền Ngạc Như nhất thời cũng có chút hoảng hốt, khi Điền Ngạc Như phục hồi tinh thần lại, lại phát hiện Hoắc Lữ Mậu tuy vẫn như trước đem mình ôm rất chặt, nhưng rõ ràng lần nữa truyền đến tiếng ngáy … chẳng lẽ Hoắc Lữ Mậu… đã ngủ… lại!
… Nhưng là… vì cái gì… vì cái gì Hoắc Lữ Mậu cũng đã chìm vào giấc ngủ lại, mà cánh tay vẫn còn tiếp tục kéo cái quần lót của mình xuống phía dưới… không đúng, vậy nhất định không phải Hoắc Lữ Mậu đang kéo quần mình mà… là… là… là của tên táo tợn lưu manh Đinh Nhị Cẩu!
Điền Ngạc Như miễn cưỡng ngẩng đầu hướng thân dưới xem xét, quả nhiên, Đinh Nhị Cẩu đang ngồi ở dưới chân giường, Điền Ngạc Như kinh hãi, thằng này lá gan cũng quá lớn rồi, chồng mình Hoắc Lữ Mậu đang nằm tại trên giường, hắn làm sao lại dám…
Đinh Nhị Cẩu vừa rồi vẫn chưa chạy trốn ra bên ngoài, hắn vừa nhìn thấy Hoắc Lữ Mậu ôm lấy Điền Ngạc Như, giật mình hoảnh hốt lập tức ngồi chồm hổm xuống, chuẩn bị trước chui vào đáy giường để trốn về sau thì phát hiện Hoắc Lữ Mậu hành động cử chỉ là do hành vi của bản năng, lại gặp được Điền Ngạc Như đá rơi hai chiếc dép lê đưa đến trước mặt mình, hắn cũng đã thấm rượu hơi say, liền không nhịn được bắt đầu táo tợn đứng lên đùa bỡn với Điền Ngạc Như, hiện giờ bàn tay trái của hắn đang nắm cái chân nhỏ của cô nhẹ nhàng xoa nắn, bàn tay phải phối hợp cùng với tay của Hoắc Lữ Mậu cùng một chỗ tuột kéo cái lưng quần dài của Điền Ngạc Như về phía dưới cùng một lượt với quần lót.
Điền Ngạc Như cái quần bị kéo đến gần đầu gối, thân dưới từ giữa háng cái âm hộ lập tức liền lộ liễu ra, cô muốn kéo cái quần của mình lên thì lại bị bàn tay của Hoắc Lữ Mậu ôm lấy, bàn tay nhỏ bé với không tới lưng quần của mình, khó trách mới vừa rồi khi bị Hoắc Lữ Mậu nắn bóp trên cái âm hộ, từ bàn chân nhỏ cũng lan truyền kỳ quái một tia ấm áp tê dại ngứa chạy dài xuyên qua bắp đùi non, thấm vào sâu bên trong âm đạo lúc ấy còn tưởng rằng là ảo giác, thì ra…thì ra là do Đinh Nhị Cẩu đang vuốt ve chân của mình.
Điền Ngạc Như xấu hổ, nâng lên cái chân còn lại vẫn còn tự do nhẹ nhàng từ trên mặt Đinh Nhị Cẩu điểm nhẹ một cái như muốn kêu hắn dừng lại, nhưng lại vô tình lại là làm cho Đinh Nhị Cẩu chủ động đưa miệng của mình đưa đến lòng bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn của Điền Ngạc Như liếm lên rồi bú mút trên những đầu ngón chân của cô, Điền Ngạc Như bị đầu lưỡi của hắn khiến cho ngứa ngáy càng nhiều hơn, khí lực tựu yếu dần, cái chân nhỏ cũng vô lực thu hồi.
Cô bây giờ phía trên thân thể thì đang bị Hoắc Lữ Mậu ôm vào trong ngực, ở dưới chân thì bị Đinh Nhị Cẩu to gan lớn mật tiểu bại hoại bú liếm ngón chân, Điền Ngạc Như dù có hưng phấn kích thích đến cỡ nào cũng khó có cách nào tiếp nhận, cô đang do dự muốn hay không dãy dụa, mặc kệ là có đánh thức chồng mình Hoắc Lữ Mậu hay không, thì bất ngờ lúc này Hoắc Lữ Mậu không biết như thế nào lại mơ màng bàn tay lại kéo Điền Ngạc Như ôm chặt lấy, trong miệng còn lẩm bẩm lấy:
– Thơm quá, anh muốn…!
Điền Ngạc Như sợ tới mức không dám động đậy, dưới hai bắp đùi lại cảm thấy mát lạnh, nguyên lai Đinh Nhị Cẩu thừa dịp Điền Ngạc Như đình chỉ phản kháng nằm im, hai tay cùng một chỗ nắm lấy cái quần cô kéo “ xoạt…” thoáng cái, thuận thế lột sạch thân dưới Điền Ngạc Như.
– Aí… không được ở…đây!
Điền Ngạc Như kinh hoàng thất thố lại không kềm nén được la lên, thì cửa miệng âm đạo lại một hồi xúc cảm ấm áp phồng lên truyền đến, làm cho âm hộ vô cùng tê dại ngứa ngáy, vì vừa lúc Đinh Nhị Cẩu hai tay nắm hai chân nhỏ của Điền Ngạc Như tách ra, cửa âm miệng âm đạo vừa hé mở ra một lổ nhỏ, thì chồng Hoắc Lữ Mậu đang ở bên người, chắc là lại hơi sực tỉnh vì tiếng kêu của cô, bàn tay lại vô ý thức xộc thẳng vào dưới háng Điền Ngạc Như, bàn tay phải ngón trỏ ngón giữa cũng cùng một chỗ đút sâu thật mạnh trong cái cửa miệng âm đạo đã sớm đã ướt át, dịch nhờn cũng chầm chậm chảy ra bên ngoài hành lang hai bên mép nhỏ âm hộ.
Đinh Nhị Cẩu lúc này bất kể là có thể kinh động đụng chạm vào bàn tay của Hoắc Lữ Mậu, với người lên cúi khuôn mặt xuống trên cái âm hộ của Điền Ngạc Như, đầu lưỡi lập tức tách ra hai lớp da thật mỏng trên đầu âm vật, bắt đầu châm ngòi liếm lên hạt le mẫn cảm của cô..
Điền Ngạc Như dù sao thì trong lòng vẫn mang theo cảm giác xấu hổ tội ác với chồng mình, khi ngay trên tại chiếc giường ngủ của hai vợ chồng lại có thêm một gã trai trẻ đang sờ mó lấy mình, đồng thời cũng không thể ức chế sản sinh ra một tia oán hận đối với sự bất lực yếu kém về sinh lý của chồng Hoắc Lữ Mậu trước đây nên giờ mới có hậu quả như thế này, sự oán hận làm cho Điền Ngạc Như đình chỉ giãy dụa vặn vẹo, để cho Đinh Nhị Cẩu tùy ý nhấm nháp cái âm hạch giờ đã nở rộ sưng phồng lên như hạt đậu phộng nho nhỏ nhắn xinh xắn non mềm phấn nộn.
Trời ơi, Đinh Nhị Cẩu lại liếm lên chỗ đó rồi… bên dưới âm đạo thì hai ngón tay của Hoắc Lữ Mậu đang điên cuồng thọc mạnh… ôi… thật là đã ngứa, Điền Ngạc Như tâm lý thập phần mâu thuẫn, trên tinh thần rất cảm thấy khuất nhục, nơi âm hạch bị Đinh Nhị Cẩu bú liếm khiến cho khoái cảm tập trung truyền vào bên trong bụng dưới, đẩy cơn căng cứng nóng bỏng lan tỏa sâu vào vào bên trong âm đạo; trong nội tâm mong muốn Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi xâm nhập đè chặt liếm láp hạt le của mình, ở chỗ sâu âm đạo lại chờ mong lấy Hoắc Lữ Mậu nhanh lên đem dương vật kia thọc mạnh vào bên trong cửa hang của mình mà cuồng loạn đẩy đưa…
Trong phòng an tĩnh chỉ có tiếng động ba người trao đổi tiếp xúc trên cơ thể, tiếng bú liếm nướt bọt hưng phấn của Đinh Nhị Cẩu “ chẹp..chẹp ..” trên cái khe hở âm hộ, tiếng “ ọc…ọc…” của hai đầu ngón tayHoắc Lữ Mậu bị dịch nhờn thấm ướt ở trong âm đạo vang vang , lúc này Điền Ngạc Như cơn nứng của cái âm hộ đã làm lu mờ đầu óc cơ hồ không còn có sức chống cự nữa, điểm này có thể dễ dàng nhìn ra.
Nhưng chi trong một vài phút ngắn ngủi hai ngón tay của Hoắc Lữ Mậu đã buông lơi thoáng cái tuột hẳn ra bên ngoài, chỉ còn có đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu là không ngừng nghỉ tung hoành trên đầu âm hạch của Điền Ngạc Như.
Điền Ngạc Như thở gấp không thôi, bên trong âm đạo bị hụt hẫng khi hai ngón tay Hoắc Lữ Mậu đào khoét đã rời ra, nhưng trên thân thể âm hạch mẫn cảm vẫn còn được kích thích, đang lúc cô có cảm giác âm đạo mình chợt run rẫy tự co xiết lại, vừa muốn tiết ra âm tinh thì ngay lúc Đinh Nhị Cẩu ngồi dậy đình chỉ động tác, dịch nhờn màu trắng sữa đọng quanh ở trước cửa miệng âm đạo, ướt át sền sệt khi ngón tay của Đinh Nhị Cẩu chạm vào lôi ra dấu vết một sợi tơ dài, hai ngón tay hắn tách ra hai mép nhỏ âm hộ, trong đó da thịt non hồng mềm mại với cái cửa miệng âm đạo nhỏ nhắn ngọ nguậy khẽ mở rồi lại nhiu nhíu lại.
Khi Đinh Nhị Cẩu đã thấy bộ dạng đạ đến nước non như thế này, một ý nghĩ lớn mật thoáng cái trong đầu hiện ra: Hôm nay chẳng phải là thời cơ tốt để thực hiện chuyện mà mình đã nghe nói qua với hình thức 2 nam và 1 nữ, cho tới bây giờ cũng chưa từng có thử qua, hôm nay vừa vặn có người thích hợp tuyển chọn đó là Hoắc Lữ Mậu, dù sao ông ta cũng là chồng của Điền Ngạc Như nên không có gì mà đáng ngại cả, đồng thời cũng để cho Điền Ngạc Như trước thích ứng một chút với lối giao hợp ba người, nói không chừng về sau, khi có cơ hội cùng thêm với chị của Điền Ngạc Như là Điền Thanh Như song phi, nếu Điền Ngạc Như ủng hộ vì có lần lúc trên giường Đinh Nhị Cẩu đã từng nghe Điền Ngạc Như ưởm ờ nói về Điền Thanh Như.
Lúc này trên giường Hoắc Lữ Mậu thật sự đã say ngủ mê mang không còn cử động nữa, bàn tay bóp chặt trên bầu vú của Điền Ngạc Như lúc cô té ngã ngữa người trên thân thể của Hoắc Lữ Mậu giờ đã thả lỏng ra, hắn nằm lệch hơi sát thành giường bên ngoài, cái giường ngủ của hai vợ chồng bên trong còn có rất nhiều không gian rộng rãi, Điền Ngạc Như liền lăn một vòng vào trong, thoát ra khỏi đôi tay của Hoắc Lữ Mậu.
– Đừng…ở đây! Chúng ta đi ra ngoài! Đừng ở chỗ này!
Thân thể trần truồng lồm cồm bò ngồi dậy ở bên giường, Điền Ngạc Như thì thào nói với Đinh Nhị Cẩu, nhưng đôi tay của hắn đã giữ thân thể cô lại theo tư thế quỳ bò trên giường, đôi mắt cô vừa tầm nhìn về phía dưới đũng quần của Hoắc Lữ Mậu vẫn phồng lên rất cao, miệng của Điền Ngạc Như tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cô lại dần dần xuất hiện một loại ngôn ngữ kích thích vô pháp nói ra khi trong đầu giờ đang lãng vảng dương vật của cả hai người đàn ông đang cương cứng trước mắt mình.
Đinh Nhị Cẩu hạ một tay kéo khóa quần của Hoắc Lữ Mậu xuống, gần một nữa cái đầu khấc căng cứng của ông ta cũng đã theo biên giới cái quần đùi thò ra ngoài.
– Uả, đồn trưởng tuy say ngủ nhưng vẫn căng cứng kìa, chị có muốn thử qua không vậy?
Điền Ngạc Như vùng vằng vì vẫn chưa hiểu ý của hắn như thế nào.
– Không… tuyệt đối không được… a…!
– Chị cứ thoải mái tận hưởng đi, em không có ngại hay khó chịu đâu!
Điền Ngạc Như đầu óc nóng hừng hực, cố che giấu dục vọng đang sôi trào, xấu hổ giả bộ yếu ớt lắc đầu phản ứng, trong lúc này tuy không còn tình cảm yêu thương chi cả với Hoắc Lữ Mậu, nhưng với sự động dục ngứa ngáy tột cùng của con cái khi thấy bộ phận sinh dục của hai con đực cô lại thấy thèm muốn tất cả …
Đinh Nhị Cẩu cố ý kích thích cô, hắn đã leo lên khoảng trống trên giường, thân người quỳ ở sau lưng mông đít của Điền Ngạc Như, dùng tay cầm lấy dương vật căng cứng của mình kê sát ngay vào cái cửa miệng âm đạo nóng bỏng ướt át Điền Ngạc Như đang cồn cào đòi hỏi được lấp tràn đầy, nếu hắn không làm như vậy, dù sao thì cũng rất khó làm cho Điền Ngạc Như đủ can đảm thuận theo ý muốn của hắn đấy, hắn nói như rót vào tai cô, đương nhiên là với giọng nói rất nhỏ, hắn cũng không muốn đánh thức Hoắc Lữ Mậu nghe được.
– Cứ thuận theo tự nhiên đi, đừng có e ngại gì, chỉ cần chị thấy sung sướng là em cũng thỏa mãn rồi!
Điền Ngạc Như mặt lúc này ửng đỏ như trái táo chín, nói khẽ như rên lên.
– Sao em lại làm nhục nhã chị như vậy sao?
Đinh Nhị Cẩu để sát miệng vào lỗ tai Điền Ngạc Như.
– Dù gì thì đồn trưởng cũng là chồng của chị, nên em muốn như vậy, hiện tại ông ta đã say rượu mê man trên giường rồi, nhưng dương vật lại cứ sưng cứng đứng thẳng, ý thức mơ hồ, điều này nếu không được giải tỏa, chắc hẳn ông ta có nhiều thống khổ chị có biết không? Nếu như không có người giúp ông ấy, từ nay về sau có thể không còn có biện pháp giải quyết tính dục rồi, chị đây không phải là tuyệt tình muốn để ông ta liệt dương chêt nhịn sao?
Đinh Nhị Cẩu bắt đầu trước sau như dùng một học thuyết ngụy biện, cố gắng tẩy não Điền Ngạc Như, lại để cho chính hắn cũng rất là hưng phấn kích thích, nếu thuyết phục được Điền Ngạc Như khác thường cùng giao cấu với chồng cô và chính cả mình! Ặc… sướng chết người!
Đinh Nhị Cẩu một tay giữ chặt Điền Ngạc Như phòng ngừa cô chạy trốn, hắn cúi người đem quần lót của Hoắc Lữ Mậu bới dương vật kéo ra, sau đó vịn đầu của Điền Ngạc Như hướng đến giữa hai chân của chồng mình. Điền Ngạc Như cắn miệng môi dưới, trong tim đập loạn thình thịch, đầu óc hỗn loạn chẳng biết phải làm sao.
– A…
Từ phía sau mông đít, dương vật của Đinh Nhị Cẩu đã chen vào bên trong âm đạo cắt đứt dòng suy nghĩ, bên trong căng đầy phong phú, Điền Ngạc Như sướng quá kẹp chặt chân, thì dương vật lập tức lại rút đi ra ngoài, Điền Ngạc Như đang muốn quay đầu lại, dương vật lại đâm vào, tiếp theo lại rút đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu cứ chậm chạp lặp đi lặp lại như vậy, cứ cắm toàn bộ dương vật vào, sau đó lại lập tức hoàn toàn rút hết dương vật ra, khiến cho Điền Ngạc Như cứ lơ lững ở chính giữa giữa mây trời…
Trong âm đạo cơn ngứa ngáy không giảm bớt, trước mắt Điền Ngạc Như dương vật của Hoắc Lữ Mậu bộ dáng gân xanh lộ ra bất thường dữ tợn cũng trở thành biểu tượng hùng vĩ, lập tức trở nên mê người khiến Điền Ngạc Như kềm không được liền run rẩy đem miệng để sát vào dương vật, một mùi vị tanh tưởi bốc lên từ nơi đầu khấc, chẳng hề gì chỉ làm cho Điền Ngạc Như bị kích thích hưng phấn thêm mà thôi, đầu lưỡi linh hoạt lướt qua liếm sạch bóng loáng trên mặt đầu khấc của Hoắc Lữ Mậu, sau khi liếm mút dạo qua vài vòng ở đầu khấc, sau chậm rãi đem dương vật nuốt vào trong miệng.
Quá tuyệt vời! Thành công! Đinh Nhị Cẩu mừng rỡ, xem ra thắng lợi đang ở trước mắt, hắn lại dùng eo tăng thêm thêm sức lực nhấp mạnh dương vật.
– Um…um…!
Ở trên trong khoang miệng đang chứa một cây dương vật, mé dưới âm đạo thì căng đầy tràn ngập một cây dương vật khác, thỏa mãn sung sướng Điền Ngạc Như thoải mái rên rỉ um um từ trong cổ họng.
Dương vật Đinh Nhị Cẩu rất là lớn! Dương vật trong miệng ngậm cũng không phải là nhỏ, Điền Ngạc Như đầu lưỡi không ngừng say mê bú liếm đảo quanh đầu khấc dương vật, đồng thời phía sau mông đít duy trì thừa nhận từng cơn sướng khoái theo nhịp đẩy nhấp của Đinh Nhị Cẩu.
Những cú đẩy mạnh khi thọc dương vật vào thân thể của Điền Ngạc Như, khiến cô bị nghiêng người về phía trước, dương vật Hoắc Lữ Mậu ở trong miệng cô, cũng đã chỉa thẳng chạm vào đến trên cổ họng, khuôn mặt xinh đẹp chôn ở giữa háng Hoắc Lữ Mậu tràn đầy lông đen, vài cọng lông ngoáy vào lỗ mũi ngưa ngứa, dương vật ở sâu trong miệng làm cho Điền Ngạc Như có chút không thở nổi, nhưng cô vẫn thỏa thích nuốt vào ngậm bú chứ cũng không có ý nghĩ dừng lại, đây không phải là lần đầu Điền Ngạc Như để cho hai cây dương vật đồng thời lưu trong thân thể của mình, lần trước trong lần đi sapa với Điền Thanh Như đã từng thụ hưởng qua khi hai gã nhân viên kỹ thuật matxa đè ra chơi cô, nhưng lần này trong miệng thì chất chứa một cây dương vật của chồng, phía dưới âm hộ là cây dương vật của gã tình nhân trẻ Đinh Nhị Cẩu cho nên cô cảm nhận được được một sự kích thích thỏa mãn sung sướng tột độ khác thường, chứ không giống như là lần trước.
Lúc này nằm ở trên giường, Hoắc Lữ Mậu có một cảm giác mơ hồ là dương vật mình đang tiến vào một địa phương ấm áp ướt át, nhãn cầu liều mạng muốn mở mắt ra nhìn một chút là chuyện gì đã xảy ra, nhưng mí mắt trĩu nặng như đeo chì không hé ra nỗi, càng thêm đáng sợ chính là tay chân rủ rượi như là không xương chẳng thể nào cử động được, cũng không thể nói chuyện, đầu óc vẫn là lan man nhận lấy cảm xúc đấy.
Đương nhiên, thân thể say đến như vậy thì cái gì cũng nhìn không ra được, cũng may cho Hoắc Lữ Mậu, chứ nếu mà thanh tỉnh thì ông ta sẽ không hiểu điều gì đang xảy ra trong phòng ngủ của mình, trong giây phút này, dương vật của ông đang bị vợ mình cúi người dùng cái miệng nhỏ nhắn ôn nhu hầu hạ nhưng thật ra chẳng khác gì cưỡng bức, phía sau thì cái mông đít của vợ thì đang cao cao vễnh lên phía sau đón nhận một cây dương vật to lớn của một người đàn ông trẻ tuổi khác đang tàn phá cái âm đạo sưng phồng của cô.
Hoắc Lữ Mậu đã đến lúc chịu không được như vậy kích thích, tăng thêm chuyện vợ chồng lâu nay bị đè nén, lập tức đầu khấc trương phồng lên, vài giọt tinh dịch đậm đặt rỉ ra trôi xuốngcái cổ họng đang tận tình bú mút, vì dưới tác dụng của rượu thuốc, tác động trực tiếp đến dương vật, kéo theo sự cầm cự dẻo dai kéo dài, chứ nếu bình thường thì Hoắc Lữ Mậu đã xuất tinh rồi.
– Khục… khục…
Điền Ngạc Như không ngờ rằng Hoắc Lữ Mậu lại đột nhiên lại nhiểu ra vài giọt tinh đậm đặc dinh dính vào trong cuống họng của mình,làm cho cô muốn bị sặc, nên đành nhả ra dương vật lấy hơi để thở.
Đinh Nhị Cẩu thì không chút lưu tình gia tốc, vẫn dùng sức đâm nhanh trong cái âm đạo chặt khít, trong lúc côn thịt ra vào, hai nên mép nhỏ đầy đặn trên cái âm hộ của Điền Ngạc Như cũng theo động tác dương vật ra vào của Đinh Nhị Cẩu không ngừng mà lật ra cuốn vào, mái tóc dài trên đầu Điền Ngạc Như giống như nhảy múa cao thấp vung vẩy, từ trong âm đạo cũng mang ra khỏi không ít dịch nhờn màu trắng sữa như keo vậy, kèm theo là tiếng vang của da thịt đụng chạm ” phạch…phạch”
Điền Ngạc Như bởi vì đang động dục nên tất cả mép lớn mép nhỏ gì cũng sưng phồng to lên làm cái âm hộ trở nên càng thêm đầy đặn, Đinh Nhị Cẩu từ phía sau có thể thấy rõ ràng đám lông nồng đậm rậm rạp phía dưới âm hộ đã dính đầy dịch nhờn trắng xóa loang lổ chung quanh nơi trung tâm chính giữa khe hở.
Điền Ngạc Như không qua nổi sự dũng mãnh đâm thọt của dương vật Đinh Nhị Cẩu, toàn thân một trận run run, bên trong khe hở âm hộ, thịt non bắt đầu co rút, từ cổ tử cung không ngừng có một lực hút vào xiết chặt đầu khấc của Đinh Nhị Cẩu ….